Là lính phòng cháy chữa cháy (PCCC) xông vào “biển lửa” để cứu người, cứu tài sản luôn luôn đẹp và rất gần gũi với mọi người. Những người lính phòng cháy chữa cháy thuộc Sở Cảnh sát PC&CC thành phố Hồ CHí Minh chúng tôi chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc về lựa chọn của mình, dù đã kinh qua nhiều khó khăn, nguy hiểm.
Dẫu lúc ấy đang ngủ ngon, đang bắt đầu bữa ăn hay đang làm bất cứ việc gì, nghe tiếng chuông báo là tất cả chúng tôi bật dậy, buông chén, bỏ dở ngay những công việc khác. Tiếng chuông như hiệu lệnh giục giã, phải nhanh, thật nhanh!
Lúc còn nhỏ chúng ta sống nhờ vào sự bao bọc, nuôi nấng của cha mẹ, của người đỡ đầu … Nhưng đến khi khôn lớn, mỗi người phải chọn cho mình một hướng đi, một nghề nghiệp nhất định để tự nuôi sống bản thân, tự tạo lập cuộc sống cho riêng mình chứ không thể sống thụ động, dựa dẫm vào người khác mãi được.
Dẫu lúc ấy đang ngủ ngon, đang bắt đầu bữa ăn hay đang làm bất cứ việc gì, nghe tiếng chuông báo là tất cả chúng tôi bật dậy, buông chén, bỏ dở ngay những công việc khác. Tiếng chuông như hiệu lệnh giục giã, phải nhanh, thật nhanh!
Lúc còn nhỏ chúng ta sống nhờ vào sự bao bọc, nuôi nấng của cha mẹ, của người đỡ đầu … Nhưng đến khi khôn lớn, mỗi người phải chọn cho mình một hướng đi, một nghề nghiệp nhất định để tự nuôi sống bản thân, tự tạo lập cuộc sống cho riêng mình chứ không thể sống thụ động, dựa dẫm vào người khác mãi được.
Là lính phòng cháy chữa cháy (PCCC) xông vào “biển lửa” để cứu người, cứu tài sản luôn luôn đẹp và rất gần gũi với mọi người. Những người lính phòng cháy chữa cháy thuộc Sở Cảnh sát PC&CC thành phố Hồ CHí Minh chúng tôi chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc về lựa chọn của mình, dù đã kinh qua nhiều khó khăn, nguy hiểm.